Đang tải player vui lòng chờ
Tôi… đã luôn thích senpai. Nhưng senpai đã có bạn gái, và tôi biết rằng mình chỉ có thể từ bỏ mà thôi. Nhưng, vào một ngày nọ, công việc dồn dập khiến tôi lỡ chuyến tàu cuối cùng, nên dù biết là không nên, tôi đã mời senpai đến nhà mình. Có chút men say, tôi nhìn gương mặt người mình yêu đang ngủ vô tư bên cạnh và không thể kìm nén cảm xúc của mình… Dù biết là không nên, nhưng tôi chỉ có thể đánh cược vào cơ hội cuối cùng này và phải táo bạo nắm lấy cơ hội này. “Này, hãy… hôn em đi…”